Pages

Monday, August 19, 2013

Về với vẻ đẹp giản dị của Đồng Hới


Hà Nội - Quảng Bình

Vì một vài lý do riêng, ngày hôm đấy sau khi đi thăm lại thành phố Hà Nội cổ xưa, mình quyết định sẽ tìm một chuyến tàu hay xe đi đâu đó cho khuây khoả. Tìm tòi mãi rồi quyết tâm lên xe khách qua đêm xuống Quảng Bình chơi.

Chia tay bà ngoại và gia đình cậu mợ, mình bước lên xe tạm biệt Hà Nội, hẹn gặp lại. Phải nói, ai nghĩ ra cái sang kiến xe giường nằm quả là một ý tưởng tuyệt vời. Và thế, mình ngủ say sưa đến sang.

Cũng được 2 năm rồi mới quay lại Quảng Bình. 5h30 sáng, xe đã bắt đầu thả khách xuống thành phố Đồng Hới. Một cú điện thoại là anh Minh phóng xe đến đón mình ngay. Lúc đó chỉ mới tầm 6h thôi.



Hoá ra, hai cha con đã dậy sớm đi “phơi” máy ở sông Nhật Lệ rồi. Mình cũng được tham gia “săn” vài tấm lúc sáng sớm. Thích lắm!


“Săn” no đủ rồi phóng xe về văn phòng, mình bỏ balô lại và chuẩn bị khăn gói đi Phong Nha Kẻ Bàng. May mắn đến QB gặp toàn những kẻ ham chu du giống mình nên kế hoạch hai ngày ở đây tuyệt vời không gì hơn.




Sáng nay, bác Liên sẽ chở hai đứa (anh Minh và mình) đi dọc đường Trường Sơn Tây đến Động Thiên đường ở trong Phong Nha – Kẻ Bàng và về qua đường Trường Sơn Đông. Trước khi lên đường đã được cô chú trang bị đầy đủ thức ăn đồ uống chống đói.


Xe đi, đi qua những cánh ruộng lúa, khoai, bắp, có trâu, có gà –đúng chất quê! Con đường bê tong vòng qua những quả đồi nhỏ đã bị phá để làm đường cho nhô ra những khối đá xám chất chồng nhau thành những bức tường khổng lồ.


Khung cảnh thay đổi lúc xe bắt đầu chạy vào núi Trường sơn. Cây cối của rừng được quản lý và giữ lại, tạo lên gió mát và hương rừng ngào ngạt.

Xuống điểm du lịch Động Thiên đường, bác Liên ở lại và hai anh em vác máy và tripod chuẩn bị đi “gặt” ảnh về. Đoạn đường đầu, mua vé xe chở vào được nhưng rồi vẫn phải leo hơn 500 bậc thì mới đến cửa vào động. Và cứ thế ta leo trong hương thơm và tiếng chim hót của rừng. Leo cho khoẻ!

Chắc chắn không thể nhầm được vì một khi bước lên đến cổng thì hang động đã sẵn sang hả ra một luồng khí mát lạnh chào đón khách mến sau một chặng đường leo trèo thử sức. Hai anh em không thể chờ nổi cho sự háo hức trong lòng tan đi nên vội vội vàng vàng xuống động ngay lập tức.


Mát lắm! Ngoài cái mát đó ra thì động Thiên đường có một vẻ đẹp lộng lẫy hút hồn. Mình may mắn lần đầu tiên được “phơi” máy ăn theo. Cũng may mắn hôm đấy lại là ngày thường, vắng khách hơn mọi khi nên “phơi” thoải mái chả sợ hỏng em nào.


Đi hết chiếc cầu gỗ, không biết bao nhiêu phút chờ máy thu ánh sang, nhìn hình cứ suýt soa – “Ôi, đẹp quá!”. … Thời gian trôi nhanh đến mức lúc nhìn lại đồng hồ thì đã 3 tiếng trôi qua. Hai đứa say mê “gặt hái” quên cả đói.

Đã 2h chiều rồi cơ á? Thôi cất máy mau không thì cứ ở đây mãi mãi!

Leo cầu thang khỏi động cũng khá cao. Đói nên cố gắng chạy mau xuống khỏi cửa động để lên xe đi về. Bỏ đói bác nên phải tội quá!


Chặng đường còn lại, xe chạy qua đường Trường Sơn Đông. Gió mát và hương thơm của rừng cứ ngào ngạt khắp nơi. Cảm giác lâng lâng lạ thường. Dừng lại trên đường để làm vài pô trên con sông nhỏ.

Về đến văn phòng thì cũng đã 3, 4h chiều. Ngồi một tí rồi mình lại ngứa chân nên đi dạo quanh phố, chụp được cái thành cổ rồi mới quay về...



Cô Hà mua bánh bột lọc và luộc ngêu cho cả vp ăn no nê. Tối bé Hà Chi về, cô chú lại dẫn mình ra ăn miến gà ngon lành rồi mới về ngủ.

Một ngày tuyệt vời về ngủ say sưa... 

No comments:

Post a Comment

Where life has taken me