Pages

Sunday, July 27, 2014

Rừng quốc gia Zombitse - Zombitse NP

Cuối tuần trước các anh chị tổ chức đi dã ngoại tại rừng quốc gia Zombitse. Vì đi đông người nên có thể thuê cả một xe 16 chỗ đi mà không phải chờ taxi brousse. Vì chỗ tụi con ở xa nên đi lại cũng hơi bất tiện. Taxi brousse như con đã kể là phương tiện đi lại chủ yếu của người dân Malagasy. Từ xe thồ đi đến các làng nhỏ như chỗ con ở, đến xe 16 chỗ đi tỉnh lớn hơn hoặc xe khách lớn hơn nữa đi đến các thành phố khác. Hành lý đều chất hết lên nóc.

Để có thêm nhiều thời gian đi rừng ngày chủ nhật, tụi con lên thành phố Tulear trước ngủ lại để sáng hôm sau lên đường sớm.Tầm trưa thứ 7 đã lên Tulear rồi. Mọi người cùng nhau đi mua đồ ăn sáng và trưa cho ngày hôm sau. Có thêm 3 bạn từ tổ chức Honku, làm ở rừng ngập mặn cách Reefdoctor không xa lắm cũng tham gia chuyến đi. Con cũng đã có thời gian gặp gỡ với các bạn ở tiệc BBQ lần trước. Chiều tối, nhân tiện chia tay một chị sinh viên thực tập về nước, các bạn rủ nhau ra nhà hàng ăn một bữa ăn ngon rồi về nghỉ ngơi.

Vì tiết kiệm tiền đi xe nên bảy đứa chui hết vào một phòng cho năm người. Nói chung khá là đông. Con xin thêm nệm ngủ dưới đất.

4h sáng đã phải lục đục dậy để chuẩn bị nửa tiếng sau khởi hành. Mọi người ai nấy vẫn còn đang ngái ngủ, trả tiền khách sạn xong xuôi thì lên đường.

Trời vẫn còn tối, cửa sổ mở để gió lạnh thổi vào. Xe bắt đầu chạy theo con đường quốc lộ RN7. Bên ngoài tối như mực, không một ánh đèn, chỉ có một bầu trời phủ đầy sao lấp lánh. Xe vẫn cứ tiếp tục băng băng trong màn đêm, qua mấy trạm kiểm soát. Vài nơi đâu đó dọc đường có ánh sáng mập mờ và mùi hương của củi đốt cháy trước những ngôi nhà lá.

Từ từ rồi mặt trời cũng ló mặt. Quang cảnh xung quanh bắt đầu hiện rõ lên hơn. Con đường quốc lộ RN7 khá nhỏ, cắt vào giữa vùng đất khô cằn của phía Nam Bắc Madagascar. Hai bên đường là một màu vàng, đất cát bao trùm, cây cối lưa thưa và nhiều nhất là loại cỏ cũng chung một màu vàng. Các loại thực vật  ở đây đã học cách thích nghi với môi trường khắc nghiệt giữa thung lũng cát. Cây to thưa thớt, rải dọc hai bên. Có cây thì xanh, phủ mát một phấn đất, thường có ít ngôi nhà lá bao vây. Người dân Malagasy không chỉ dựa vào cây để trú mát mà họ còn tin vào linh hồn nằm trong cây. Vì thế khi đến Ifaty, Rina đã nói cho con biết rằng không nên đạp lên rễ cây của những cái cây to như là cây me, một điều "fady" trong phong tục ở đây. "Fady" là từ dùng để tả những điều xấu.

Xa xa khỏi vùng cát khô là những dãy núi đá vàng đang mòn theo thời gian với đỉnh phẳng như mặt bàn. Đặc trưng ở phía Nam là cây baobab, một loại cây có thân to và cao nhưng thường không có nhiều lá nên dân cư thường không chọn loại cây này để xây dựng làng.

Sau gần 2 tiếng đồng hồ, xe dừng lại giữa con đường quốc lộ RN7. Hai bên cây xanh rậm rạp, tụi con đang nằm giữa khu rừng quốc gia Zombitse. Tại đây, một anh thanh niên người Malagasy sẽ dẫn đường vào thăm quan rừng cho cả nhóm.

Rừng Zombitse được bảo vệ vì vào đây người ta sẽ thấy rừng xanh chuyển thành rừng khô. Cánh rừng vẫn còn khá là hoang sơ mặc dù đã có những lối đi đã được phá cho du khách tham quan. Tất cả đều im lặng để chờ xem lemurs.

Lemurs là con vật biểu tượng quốc gia của Madagscar. Cả nước có rất nhiều loại lemurs khác nhau. Vào rừng khoảng 20 phút, tụi con đã thấy chúng đu từ cành cây này đến cành cây kia. Lemurs giống như khỉ vậy. Sống ở trên cây, có đuôi dài, mắt to có vành đen và tùy vào loài mà có màu lông khác nhau. Loài mà con thấy lúc này có màu trắng buốt từ đầu đến chân.

Đi sâu thêm thì bắt gặp nhiều loại vật khác như con tắc kè đổi màu giả dạng trên cây, con thằn lằn xanh mướt và nhiều loài chim nữa. Càng đi sâu càng thấy thú vị theo anh thanh niên Malagasy tìm kiếm những loài động vật khác nhau. Gần đến vòng ngoài của cánh rừng thì những cây baobab to lớn xuất hiện cùng với những loại cây đặc trưng của vùng đất khô. Có những cây baobab đã gần 700 năm tuổi, có cây thì đến 1000 năm. Thân cây cao và to với ít cành ở trên, trông rất lạ.

Mãi một lúc sau lại vòng về đường quốc lộ RN7. Cả đám ăn picnic và quyết định đi thêm một vòng khác ở phía bên phải con đường vẫn chưa đi. Trên đồi ở đây, có một căn nhà nhỏ triển lãm về khu bảo tồn Zombitse. Con phát hiện ra có một con thằn lằn xanh tưởng lầm, trèo cây vẽ trên một bức tường. Buồn cười lắm! (Có wifi con sẽ gửi hình nhé)

Đường về lại Ifaty khá dài, sau khi nghỉ chân ở Tulear, xe chở tụi con hỏng giữa đường. Thế là phải chờ nửa tiếng cho tài xế sửa xe (chuyện thường ngày ở đây!) Chặng đường còn lại đi qua cách rừng ngập mặn trước bầu trời đỏ rực, vô cùng lộng lẫy. Thế là kết thúc một ngày dài.

No comments:

Post a Comment

Where life has taken me